Sau đó, hàng nghìn cánh diều sa mạc khác được phát hiện nằm rải rác dọc từ bán đảo Arab và Sinai đến đông nam Thổ Nhĩ Kỳ.
Phần đuôi của những "cánh diều" khổng lồ này là hai bức tường đá thấp có độ dày và chiều cao khác nhau. Chúng dần chụm lại từ xa, tạo thành hình chữ V hoặc hình phễu. Phần chụm nhỏ ở cuối hình phễu nối liền với một rào đất hoặc hố hình tròn.
Rào đất có đường kính từ vài mét đến vài trăm mét trong khi những bức tường có thể trải dài hàng trăm mét và thậm chí vài kilomet.
Hình dáng của chúng cũng như các bằng chứng khảo cổ cho thấy những công trình đá rộng lớn này đóng vai trò như những chiếc bẫy khổng lồ dùng để săn bắt động vật hoang dã.
Phần lớn các công trình hình diều được xây dựng vào năm 4000-2000 trước Công nguyên nhưng một số công trình lâu đời hơn có niên đại năm 8000 TCN.
Người cổ đại thường chọn địa điểm xây những chiếc bẫy thú khổng lồ này ở những nơi có môi trường tự nhiên thuận lợi cho việc săn bắn.
Mặt đất cần bằng phẳng và nằm giữa các rãnh hoặc sông cạn hẹp sâu. Ở một số nơi, họ dùng những chiếc hố sâu 6-15 m thay cho rào đất và có dốc thoải dẫn lên trên để giúp tăng số lượng động vật rơi xuống hố.
Con dốc cũng ngăn động vật lấy đà để nhảy ra ngoài hố và vượt qua rào đất. Nhiều tường đá được xây thành các ô nhỏ khiến động vật không thể trốn thoát.
Mới đây, các nhà khảo cổ đã báo cáo việc phát hiện hai phiến đá khắc được tìm thấy vào năm 2015 ở Jordan và Saudi Arabia, được cho là những mô tả cực kỳ chính xác về chi tiết công trình bẫy khổng lồ cổ đại.
Hai phiến đá được cho là có niên đại 7.000 và 8.000 năm tuổi. Nghiên cứu cho thấy hình dạng, bố cục và tỷ lệ của các hình khắc phù hợp với phần còn lại thực tế của những bẫy đá khổng lồ hiện nay.
Bản khắc được tìm thấy ở Saudi Arabia được tạo ra ở tỷ lệ xấp xỉ 1:175, nghĩa là bẫy đá thực tế lớn hơn bản khắc 175 lần.