Tôi và anh cưới nhau được ba năm. Chồng tôi là một người hiền lành và ít nói. Anh luôn cố gắng làm việc và chăm lo cho cuộc sống gia đình. Tôi yêu anh bởi chính sự chân thật và hiền lành ấy. Tôi đã từng cảm thấy hạnh phúc tột đỉnh và hãnh diện với bạn bè vì đã có một người chỗ dựa mẫu mực. Trong con mắt mọi người, anh là một người hoàn hảo.
Có lẽ, cuộc sống vợ chồng của chúng tôi sẽ viên mãn hơn nếu anh mạnh mẽ hơn trong chuyện chăn gối. Nhưng cuộc đời không cho ai được hưởng hạnh phúc trọn vẹn như vậy. Mặc dù hết lòng chăm sóc vợ con nhưng đối với “chuyện ấy”, anh thực sự chưa hoàn thành nhiệm vụ của người chồng.
Cả tuần, thậm chí cả tháng, anh không hề đề cập đến “chuyện ấy” một lần. Ban đầu, tôi rất thông cảm và càng thấy thương chồng bởi anh phải làm việc nặng nhọc suốt ngày. Hơn nữa, sự ân cần, tận tụy của anh cũng khỏa lấp những ham muốn đang đốt cháy tâm can tôi.
Từ khi có thêm bé Bi, việc “quan hệ” của vợ chồng tôi hầu như không có. Tôi luôn bận bịu với việc chăm sóc con, còn anh, cứ đặt lưng xuống giường là anh ngáy pho pho.
Nhiều đêm, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Sức sống căng tràn của tuổi hai mươi làm khát khao nhục dục trong tôi càng trở nên cháy bỏng. Không thể kìm lòng, tôi đã chủ động khơi mào cho chuyện ấy. Tôi lay gọi anh, mời gọi anh làm chuyện ấy.
Sau một vài lần nhận được sự “hưởng ứng” của chồng, tôi càng mạnh bạo và quyết liệt hơn trong chuyện vợ chồng. Bởi tôi nghĩ rằng, đã là vợ chồng thì không thể giấu nhau bất cứ điều gì kể cả những ham muốn thầm kín nhất .
Nhưng tôi càng chủ động chuyện chăn gối thì chồng tôi càng ngày càng có ánh mắt kỳ lạ giành cho tôi. Nhiều lúc, tôi thấy anh ngồi trầm ngâm hàng giờ liền. Có lẽ, anh cảm thấy buồn vì chuyện chăn gối của anh không được tốt lắm. Nghĩ vậy tôi ra sức an ủi và tìm mọi cách để khả năng đàn ông của anh mạnh mẽ hơn. Nhưng những cố gắn của tôi như đổ thêm dầu vào lửa. Một hôm, anh đẩy tôi ra và lạnh lùng hỏi tôi : “Cô đã quan hệ với thằng nào?”! Câu hỏi như tiếng sét ngang tai. Mắt tôi mờ đi, đầu óc quay cuồng, nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi!
Cũng từ hôm đó, cuộc sống của tôi như địa ngục trần gian. Hễ về đến nhà là tôi phải chịu đựng những lời nói mát mẻ xa xôi. Anh cho rằng vì anh “kém” trong chuyện ấy nên tôi tìm đến người tình và cảm thấy tội lỗi nên muốn bù đắp cho anh.
Ảnh minh họa (ảnh internet) |
Với chồng tôi, chỉ có những người đàn bà hư hỏng, những con “cave” ngoài đường mới chủ động mời gọi đàn ông làm chuyện ấy. Và chỉ có những người đàn bà “đĩ thõa” mới khao khát đến mức chủ động làm chuyện ấy (ngay cả với chồng của mình).
Bà con hàng xóm, anh em nội ngoại đều ra sức khuyên can tôi không nên vì người ngoài mà đánh mất cả gia đình. Tôi cảm thấy bị xúc phạm nặng nề bởi tôi chưa bao giờ có ý nghĩ ngoại tình. Nhưng tôi cũng không thể có cách giải thích nào để tất cả mọi người hiểu và thông cảm cho mình. Nhất là với anh!
Tôi đau đớn và thất vọng đến cùng cực. Chẳng lẽ phụ nữ thì không được khao khát và thể hiện niềm khao khát của mình ư? Tôi đã giải thích với anh rất nhiều lần nhưng dường như những lời giải thích của tôi càng đẩy anh ra xa tôi hơn. Bây giờ, anh thường xuyên về muộn và nồng nặc mùi rượu. Cứ về đến nhà là anh chửi bới, đánh đập tôi. Những lúc như thế, tôi chỉ biết ngồi ôm con khóc.
Nhưng hai hôm trước, chồng tôi lạnh lùng đặt trước mặt tôi tờ đơn ly hôn anh đã kỹ sẵn. Anh cho rằng, tôi không còn là một người vợ chung thủy và anh không thể chấp nhận được sự hư hỏng của tội.
Đất dưới chân tôi như sụp xuống. Làm sao tôi có thể sống nếu thiếu anh, bởi anh là tình yêu duy nhất của tôi. Hơn nữa, chỉ vì chủ động chuyện chăn gối có đáng để tôi đánh mất một mái nhà êm ấm, có đáng để con tôi mất đi hơi ấm tình thương của cha, mẹ! Tôi thực sự bối rối và sợ hãi trước nguy cơ đổ vỡ của gia đình. Chẳng lẽ, chỉ vì dám thể hiện khát khao nhục dục của mình mà tôi phải đánh đổi bằng cả gia đình?