Nếu có hai từ ‘giá như’ thì tuổi trẻ của chúng ta đã không nhiều tiếc nuối như vậy...

Applecat Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Nếu có hai từ “giá như“ thì tuổi trẻ của chúng ta đã không bỏ qua nhiều tiếc nuối đến như vậy. Gặp đúng người nhưng lại sai thời điểm là một mất mát quá lớn, vượt qua không được mất mát đó là một sự bi ai.
Nếu có hai từ ‘giá như’ thì tuổi trẻ của chúng ta đã không nhiều tiếc nuối như vậy...
Ảnh minh họa.

Đời người con gái, muốn có thể thanh thản mà sống cuộc đời an nhiên, chỉ có thể khắc ghi câu "nắm được thì buông được", mặc dù đau thấu tim gan. Em đã cố gắng để vượt qua những nỗi đau trong tình cảm vì tin rằng sẽ có một ngày em sẽ gặp được người chỉ dành riêng cho em, mỗi em mà thôi.

Ngày ấy có một chàng thiếu niên trẻ, yêu em, yêu em bằng cả trái tim cuồng nhiệt nhất. Mặc dù người kém tuổi em, nhưng em không hề thấy người non trẻ. Trong ánh mắt thanh xuân, tình yêu của anh ấm áp đến lạ thường, dịu ngọt đến lạ thường.

Những tháng năm đó, chúng ta đã yêu hết mình, đã sống hết mình, đã làm tất cả những điều mà ta nghĩ là điên rồ nhất. Nếu không một lần đắm mình trong cơn mưa của thanh xuân, anh sẽ không bao giờ thấy hết được vẻ đẹp của khoảnh khắc đó.

Người nắm tay em lúc ban đầu là anh, và rồi đánh mất vòng tay em cũng là anh. Nhưng em không trách người,em chỉ xót thương và tội nghiệp cho em, cho trái tim đôi ba lần rách nát vẫn hoài rỉ máu.

Nếu có hai từ " giá như" thì tuổi trẻ của chúng ta đã không nhiều tiếc nuối đến như vậy. Gặp đúng người nhưng lại sai thời điểm là một mất mát quá lớn, vượt qua không được mất mát đó là một sự bi ai.

Đời người con gái, muốn có thể thanh thản mà sống cuộc đời an nhiên, chỉ có thể khắc ghi câu "nắm được thì buông được", mặc dù đau thấu tim gan. Em đã cố gắng để vượt qua những nỗi đau trong tình cảm vì tin rằng sẽ có một ngày em sẽ gặp được người chỉ dành riêng cho em, mỗi em mà thôi.

Em thấy nhớ anh. Chàng trai của em. Sự nhớ nhung làm em cảm thấy nghẹt thở. Trong những cơn mơ mộng mị, chỉ có thể hình dung ra anh bằng một ánh mắt, bằng đôi môi dịu ngọt đã từng ve vuốt em.

Vòng tay của anh, ấm áp đến lạ thường, chỉ mong một đời có thể được vùi mình vào vòng tay ấy, ngủ một giấc thật say, quên đi nhân tình thế thái. Nhưng ngủ dậy rồi, không còn người ở bên, không còn hơi ấm ấy, mình em sao chống chọi được với cơn gió lạnh kia.

Ảnh minh họa.

Anh....tuổi thanh xuân của em....

Em không hề hối hận vì đã yêu anh. Chưa bao giờ em thấy tình yêu đối với anh là đủ. Sự lựa chọn của anh, giờ đối với em không còn quan trọng nữa. Em tự quyết định trao đi nhiều hơn những gì em nhận lại.

Có thể người đời nói em là dại khờ, là ngốc nghếch, nhưng anh à, tình yêu nào ai tính thiệt hơn. Chừng nào trái tim em còn mang hình bóng của anh, là từng đó những nhớ mong em còn chôn giấu.

Dẫu biết những gì em ôm ấp chỉ là mộng tưởng, nhưng còn hơn đến một ngày tình yêu này nguội tắt, em thậm chí còn quên mất cả khuôn mặt của anh. Nếu đến ngày đó, em sẽ gói ghém những phần kí ức về anh, cất giấu vào một ngăn nhỏ trong tim, để mỗi lần nhìn về quá khứ em sẽ lại mỉm cười. Anh nhé....

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật