Sau nhà sản xuất phim, em có thêm vài người đàn ông nữa, nhưng em đã hứa với tôi rằng, nếu không thể tìm được một mối quan hệ nghiêm túc nào, em sẽ cho tôi cơ hội…
Tôi chờ đợi em và thay đổi cuộc sống của mình, chỉ vì nghĩ rằng như thế em sẽ thích. Tôi thay đổi công việc, tiếp tục đi học để lấy bằng cấp cao hơn, chuyển đến sống ở gần em hơn, và đi tập gym mỗi tối. Tôi bắt đầu mặc đồ đắt tiền hơn, những chiếc áo giá vài triệu đã xuất hiện trong tủ quần áo của tôi, tôi còn đi cắt tóc, đổi style nữa. Mọi điều tôi làm đều đặc biệt vì em, dành cho em.
Rồi ước nguyện của tôi cũng được ông trời nghe thấy. Em chia tay người bạn trai cuối cùng (tính đến thời điểm này). Tôi đến đón em đi ăn tối. Tôi hồi hộp y như được hẹn hò cùng em. Bên bàn ăn, em tiếp tục kể với tôi về những người đàn ông từng làm em rung động. Thật buồn là sau hai giờ trò chuyện đủ thứ trên đời, em nói với tôi rằng giữa chúng tôi sẽ không thể có chuyện gì xảy ra nữa.
Tôi đã xây dựng cuộc đời mình dựa trên niềm hy vọng mà em mang đến cho tôi! Không có cách nào để tôi chứng minh được rằng mình xứng đáng với em sao? Tôi yêu em. Nhưng hơn cả thế, sự tự tin của tôi, những háo hức về tương lai của tôi đều được xây trên lời hứa một ngày nào đó tôi sẽ có em bên mình. Tôi đón nhận lời từ chối của em như một dấu hiệu cho thấy bất kể tôi có cố gắng đến mấy cũng chẳng bao giờ có được hạnh phúc. Tôi là người thất bại thảm hại nhất thế gian có phải không?