33 năm trước, các nhà khoa học từng “nhốt” một phụ nữ sống dưới hang 130 ngày để chứng minh thời gian không tồn tại

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Thời gian có phải là thứ mà con người không thể nhận thức được không?
33 năm trước, các nhà khoa học từng “nhốt” một phụ nữ sống dưới hang 130 ngày để chứng minh thời gian không tồn tại
Ảnh minh họa

Để khám phá câu hỏi này, vào năm 1989, dưới sự hợp tác của NASA và Tiến sĩ xã hội học và tâm lý học người Ý Montalbini, một thí nghiệm nghiên cứu về "thời gian" đã được khởi động.

Mục đích của thí nghiệm này chủ yếu là khoa học sinh học, thu thập thông tin để cung cấp tài liệu tham khảo cho việc nghiên cứu tác động của việc cô lập lâu dài trong không gian đối với các phi hành gia.

Địa điểm thí nghiệm nằm trong hang động, đối tượng nghiên cứu có thể tự do sắp xếp hoạt động của mình mà không bị hạn chế, ngoại trừ một yêu cầu là phải sống trong môi trường hoàn toàn khép kín trong 210 ngày.

Để tránh ảnh hưởng của “thời gian” đến kết quả thí nghiệm nhiều nhất có thể, toàn bộ môi trường thí nghiệm chỉ có ba ngọn đèn và không có đồng hồ, mối liên hệ duy nhất với thế giới bên ngoài chỉ là màn hình và không thể nhìn thấy thời gian.

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng trong không gian hạn chế, sức chịu đựng tâm lý của phụ nữ mạnh hơn nam giới, vì vậy 20 tình nguyện viên được chọn đều là phụ nữ.

Cuối cùng, nhà thiết kế nội thất 27 tuổi Stefania Follini đã được chọn vào cuộc thử nghiệm nhờ thái độ lạc quan và khả năng chống stress tuyệt vời.

Vào ngày 13/1/1989, cuộc thử nghiệm bắt đầu. Địa điểm thử nghiệm là một hang động ngầm ở New Mexico, Mỹ, sâu 30 feet (hơn 9m) so với mặt đất, không có ánh sáng mặt trời và không có âm thanh từ mặt đất.

Nhóm thực nghiệm đã xây dựng trong hang một căn phòng nhiệt độ không đổi, diện tích 22,57 mét vuông, nhiệt độ thích hợp, phương tiện sinh hoạt và làm việc tương đối đầy đủ, lương thực đầy đủ. Ngoài ra, còn có máy tính và guitar, cũng như hàng tấn sách.

Lúc đầu, Folini cảm thấy thoải mái hơn với không gian biệt lập đó. Cô ngủ 8-10 tiếng mỗi ngày và dành thời gian cho việc đọc sách, tập thể dục nhịp điệu, tập judo, dọn dẹp phòng và chơi trò chơi bài trên máy tính.

Tuy nhiên, khoảng thời gian tốt đẹp chẳng kéo dài được bao lâu, đến tuần thứ 6 của cuộc thí nghiệm, đồng hồ sinh học của cô đã bị loạn nhịp đáng kể, lúc này, cô gần như thức đến 32 giờ, nhưng ngủ gần một ngày.

NASA hỏi Stephanie rằng cô có biết mình đã ngủ bao lâu không, Stephanie trả lời rằng cô đã ngủ 8 tiếng.

Ba tháng sau thí nghiệm, đồng hồ sinh học của Follini hoàn toàn rối loạn, có lúc cô chỉ ngủ được 2 tiếng, có lúc ngủ được hai ngày, không còn đọc sách, ăn uống có trật tự, tinh thần tương đối uể oải.

Sau 120 ngày trong hang, Folini hoàn toàn khác. Cô ấy có khuôn mặt đờ đẫn, không thích nói chuyện và thường nhìn chằm chằm vào góc tường, ngồi hàng giờ liền.

Theo cách này, 10 ngày nữa trôi qua. Để đảm bảo an toàn cho tính mạng của Flini, các nhà nghiên cứu buộc phải đột nhập vào hang động và đưa cô trở lại mặt đất để hồi phục.

Sau 130 ngày, Folini sụt 17 pound (khoảng 7,7kg), các chức năng sin‌ּh l‌ּý bị xáo trộn nghiêm trọng, thậm chí kinh nguyệt cô cũng biến mất.

Ngoài ra, hệ thống miễn dịch, sức mạnh cơ bắp và nồng độ canxi trong xương của cô ấy cũng giảm ở các mức độ khác nhau, lợi ích duy nhất là khả năng tập trung của cô ấy đã được cải thiện đáng kể.

Điều có thể khẳng định là thí nghiệm đã thất bại, nó không chứng minh rằng thời gian có tồn tại hay không và cho đến nay các nhà khoa học vẫn chưa có câu trả lời xác đáng.

Nhưng điều chắc chắn là thời gian thực sự quan trọng đối với chúng ta, nếu chúng ta đánh mất thang đo thời gian thì mọi thứ sẽ bị gián đoạn.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật