Thời hạn của tình yêu

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Cà phê hòa tan có hạn sử dụng, thịt tươi chỉ cần để quá một tuần sẽ mất hết dinh dưỡng, con người đến thời hạn nhất định sẽ rời xa khỏi thế gian này.
Thời hạn của tình yêu
Ảnh minh họa

Anh hỏi em, mọi thứ trên đời đều có thời lượng sử dụng trong khuôn khổ cho phép, dùng hết thời lượng đó chúng sẽ không còn tác dụng nữa, vậy có thứ gì mà mãi mãi trường tồn với thời gian, dù trải qua bao năm tháng vẫn nguyên vẹn, không sứt mẻ, không biến chất không?

Em ngẫm nghĩ một hồi rồi trả lời, đó là tình yêu.

Đối với em, tình yêu là thứ không có thời hạn, trừ khi trái tim con người không còn đập nữa.

Anh bắt bẻ lại ngay, vậy nghĩa là thời hạn của tình yêu trùng với tuổi thọ của trái tim, trái tim ngừng đập là tình yêu hết hạn còn gì.

Em trả lời, tim của con người không bao giờ ngừng đập, vì trên thế gian này, có một ngàn người chết đi thì lại có một ngàn em bé cất tiếng khóc chào đời, hàng nghìn trái tim hết thời hạn thì lại có hàng nghìn trái tim khác xuất hiện.

Vì thế, tình yêu không bao giờ hết hạn.

Tình yêu không giống như cà phê hòa tan. Thực chất, cà phê hòa tan khi hết hạn sử dụng, nếu bảo quản tốt vẫn có thể sử dụng được mà không ảnh hưởng đến chất lượng.

Tình yêu không cần bảo quản nơi khô ráo, thoáng mát, vẫn lấp lánh tỏa sáng.

Tình yêu không giống như khay thịt tươi bạn mua trong siêu thị. Dù để qua năm tháng, tình yêu vẫn không bốc mùi ôi thiu, vẫn bền vững như thuở ban đầu.

Tình yêu không giống như sự sống hữu hạn của con người. Có những kẻ khi chết đi, kể cả trái tim họ đã chìm sâu vào giấc ngủ hồn nhiên mãi không tỉnh lại, tình yêu đắm say họ dành cho ai đó chắc hẳn vẫn tồn tại và len lỏi nơi nhân thế. Bằng chứng là những người ở lại vẫn cảm nhận được nó và lấy nó làm động lực sống sau này.

Anh phì cười trước những liên tưởng xa vời, xoa đầu em.

Ừ, cứ cho là vậy đi, nhưng trên đời vẫn có những thứ tình yêu có thời hạn đấy!

Chẳng cần nói em cũng đoán được thứ tình yêu có hạn anh nhắc đến là gì. Đó là tình cảm đã nguội lạnh giữa hai người từng yêu tha thiết nhưng chia tay, tình cảm đã nhạt nhòa giữa của hai vợ chồng nhà nọ đang đứng trước bờ vực hôn nhân, tình cảm chất chứa những xót xa, cay đắng của những chàng trai, cô gái bị phản bội.

Chắc hẳn những tình cảm ấy phải đáng thương lắm, khi chúng bị tước đi sự trường sinh bất tử của mình – một đặc ân mà Thượng đế đã ban tặng cho chúng.

Đúng, nhưng đó chỉ là những trường hợp rất nhỏ, rất nhỏ mà thôi!

Em bướng bỉnh cãi lại. Chẳng phải tình cảm vĩnh hằng vẫn có số lượng lớn át hẳn những tình cảm dở dang, vụn vỡ kia đấy ư?

Thôi, không cãi nhau nữa. Em đúng hết, tình cảm là thứ vô thời hạn.

Em hài lòng, gật gù trong vòng tay anh.

Anh tựa vào thành cửa sổ, còn em tựa vào lồng ngực anh đầy vững chãi. Chiếc loa nhỏ của anh dịu dàng vang lên những nốt trầm bổng của Bản tình ca không tựa.

Ngoài khung kính trong suốt, bầu trời London thân yêu ngả sang màu xám. Những bông tuyết rơi nhè nhẹ, mỏng tang, lơ lửng dường như chẳng muốn tiếp đất.

Dưới đường, ô tô qua lại tấp nập.

London dài và rộng, nếu em và anh để lạc mất nhau sẽ chẳng thể tìm được. London mùa này buồn vời vợi, người người vội vã giữa những con đường cây đang trụi lá, trơ trần những cành khô khốc. London đông là thế, nhưng tứ phía chỉ toàn người lạ, may mà vẫn còn một con đường nhỏ có anh ở đó.

Đó là con đường tình yêu vô thời hạn mà em đang bước từng bước...

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật