Tin liên quan
Tôi đã cố dùi đầu vào công việc, nhưng rồi rốt cuộc hình ảnh của cô gái ấy vẫn cứ ám ảnh trong đầu tôi mãi, tôi đã quyết định kiểm tra lại camera trong thang máy đêm trước, lấy cuộn băng ghi hình bật lên xem lại.
Giữa đêm một mình tôi ngồi trong văn phòng chăm chú xem đoạn băng, tôi cố xem kỹ từng giây một, nhưng khi phát đến đoạn tôi bước ra cửa thang máy nhìn cho đến lúc quay mặt bước vào trong rồi bấm tiếp lầu một, điều lạ lùng thay là tôi vẫn không hề thấy cô gái mà đêm hôm trước tôi gặp trong thang máy đâu cả, để cho chắc ăn hơn tôi đã tua đi tua lại nhiều lần nhưng hầu như cả đoạn băng ghi hình đều không có bất cứ ai khác ngoài tôi ở trong thang máy đêm đó cả, tôi bắt đầu thấy lạnh sống lưng khi nghĩ tới điều đó.
“cốc cốc cốc”
- Ai đó?
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài phòng làm việc làm tôi giật mình, bỏ ngang chiếc máy tính đang chiếu, tôi bước thật chậm rãi đến bên cánh cửa văn phòng, tiếng gõ cửa vẫn cứ gõ lên đều đặn.
- Là ai đó?
“Cốc cốc cốc”
Tôi vẫn không hề nhận được câu trả lời nào ngoài những tiếng gõ cửa chua chát đó. Lấy hết can đảm, tôi cầm chốt cửa mở ra từ từ.
“Cót két”
Cánh cửa văn phòng mở ra, ngay lập tức tiếng gõ cửa cũng im bặt.
- Kỳ lạ thật!
Tôi nhẹ nhàng khép cửa lại:
“Cốc cốc cốc”
Tôi bắt đầu run rẩy khi phải nghe lại tiếng gõ cửa ấy.