Cô đơn giữa 8 triệu người

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Kasim Hoàng Vũ như một ngọn lửa, khi dữ dội bùng cháy, lúc âm ỉ dịu dàng. Người đàn ông ấy thực chất có một tâm hồn yếu đuối, phủ bên ngoài trái tim dễ bị "nhiễu sóng" trước phụ nữ là một vẻ nam tính, có đôi phần dữ dội và phủi bụi.
Cô đơn giữa 8 triệu người
Ca sĩ Kasim Hoàng Vũ.

- Anh nhận thấy sự khác biệt từ cái tên Kasim của mình như thế nào?

- Kasim là họ của tôi và từ nhỏ tôi đã hiểu rõ vì sao mình mang cái họ đó. Tôi cũng có những người bạn với những cái tên lai như vậy. Vì thế tôi không mặc cảm và hoàn toàn không nhận thấy khoảng cách nào với mọi người. Ba tôi giờ đây vẫn ở đâu đó trên mặt đất này, thi thoảng ông có liên hệ với mẹ qua điện thoại. Nhưng trong tôi, mọi thứ đã yên ổn quá rồi, tôi không trách và cũng không buồn gì về ông nữa.

Tôi cũng không có ý định tìm gặp ba vì ông đã có gia đình riêng, mọi thứ đã thực sự là một phần của quá khứ, cho dù cái kết quả của quá khứ là tôi thì vẫn tiếp tục lớn. Ví thử là tôi trách ba, lên án sự vô tâm của ba, thì sẽ được gì ngoài sự thương hại của mọi người? Thậm chí là sự coi thường nữa. Tôi đâu cần làm vậy, mọi chuyện đã qua rồi.

Mẹ tôi khổ nhiều vì tình yêu đó lắm chứ, nhưng mẹ đã vượt qua. Tôi đã sống bằng dòng máu Việt Nam từ mẹ truyền sang. Mẹ sinh tôi trong biết bao khó khăn, thậm chí cả sự ghẻ lạnh của dư luận nữa. Tất cả đã giúp tôi hiểu sớm được vấn đề và có lẽ vì thế, tôi đã nhanh già hơn so với mọi người.

- Anh nghĩ mình đã bước vào đời sớm thế nào?

- Mẹ kể, mang bầu tới 6 tháng, bà vẫn lên sân khấu hát nhạc rock, lắm khi tưởng rụng con ra ngoài, nên tôi thích hát và quậy từ bé. Rồi lớn lên chút thì theo đoàn hát của mẹ đi diễn đại nhạc hội trong Nam ngoài Bắc.

Ngày đó tivi chiếu phim Tây du ký, tôi hóa trang thành Tôn Ngộ Không, gầy yếu tong teo, mặt mũi đen đúa y chang một con khỉ, lên sân khấu hát bài Con đường dưới chân anh. Tôi diễn xung lắm, đôi khi quăng cả gậy vào khán giả, mà họ thương, họ ủng hộ nhiều, họ cho chuối, cho mận như là đi xem xiếc khỉ. Những ngày khó khăn đó giúp tôi không bị ảo tưởng về sau này, có thể nói không còn ảo tưởng gì về nghề hát nữa.

- Nhưng anh cũng rất may mắn, đi thi cuộc nào thắng cuộc đó và cũng thuộc diện vinh quang đến sớm. Đến giờ thì anh còn thiếu những gì?

- Không có cái gì đến dễ dàng. Cái gì cũng phải bắt đầu từ chính mình. Tôi nhớ lại thời điểm dứt bỏ Hà Nội để vào Sài Gòn, nhiều người cho là em trốn chạy một mối tình. Tôi yêu Yến Dung và Nghi Văn, họ là hai cô gái bản lĩnh, không còn yêu nhau nữa thì thôi chứ mình đâu có gì phải trốn chạy. Thực chất là tôi cần một mảnh đất sống phù hợp với mình.

Lúc đầu không dễ dàng. Học xong rồi, danh tiếng cũng có rồi, nghĩa là nếu tôi là dân Sài Gòn thì đã là một ca sĩ có thứ hạng. Nhưng tôi từ nơi khác đến, phải khởi động lại, lân la xin hát các tụ điểm. Họ đâu có cho mình hát, họ chỉ cho lấp chỗ trống thôi, khán giả phải vỗ tay thì đêm sau mình mới được hát tiếp. Và ở Hà Nội cát-xê của tôi cao cỡ nào không biết, nhưng vào đó cũng phải chấp nhận cát-xê ban đầu cho một show diễn là 100 nghìn đồng. Dần dần thì ổn định, mình có mối quan hệ, có bạn bè giúp đỡ rồi mình thành công.

- Mối quan hệ của anh trong giới nghệ như thế nào?

- Tôi không có bạn thân, từ bé tới giờ tập thói quen tự làm một mình và tự chịu mọi chuyện một mình. Trong giới nghệ sĩ tôi chẳng chơi với ai, quan hệ công việc thì có anh Lê Quang và mấy người nữa, nhưng cũng ít tụ tập, tối thì chạy show, ngày thì chui vào phòng thu, tìm tòi những thứ linh tinh, rồi viết nhạc và cũng phải coi sóc cái phòng thu của mình nữa. Tôi thích được làm việc theo ý mình chứ ít khi bị ảnh hưởng theo những trào lưu. Còn đi show hải ngoại thì đi chung với vài người trong cùng công ty đại diện bên đó. Công việc là vậy thôi. Còn tôi không thích chơi với nghệ sĩ, chỉ thích chơi với các bác các chú lớn tuổi hơn.

- Điều này đồng nghĩa với việc anh không có người tâm sự trong thành phố đông đúc hơn 8 triệu con người này. Anh nghĩ sao về điều đó?

- Tôi thấy vậy, nhưng cô đơn cũng có cái tốt vì mình có thời gian suy nghĩ được nhiều việc, viết được nhiều và chiêm nghiệm được nhiều hơn. Tôi mới đọc một cuốn sách, thấy rất hay, nó có tên Ngợi ca sống chậm. Chậm không có nghĩa là thụt lùi, mà chậm để bước vững vàng hơn.

- Anh là người ít scandal và chưa ai dám hỏi anh về những tin đồn, vì sao vậy?

- Tôi thực sự sòng phẳng và không bao giờ né tránh bất cứ câu hỏi nào. Ngày trước, tưởng như gục ngã trước dư luận và tin đồn, tôi đã tính bỏ thi đêm chung kết Sao Mai Điểm hẹn vì thấy mình bị... nghi oan. Còn bây giờ, mọi thứ đã đến và đi. Tôi nhận ra không có cái gì phải sợ hãi và đối diện được với mọi chuyện.

- Nhiều dân chơi ở vũ trường New Century kháo nhau rằng, trước khi trở thành người nổi tiếng, anh thường tụ tập ăn chơi la đà với những cô gái chân dài, thậm chí là gái làng chơi. Anh nghĩ sao về điều đó?

- Tôi chỉ quan tâm người ta đến với mình vì điều gì và có ý tốt hay không mà thôi, chứ chơi với người khác không phải vì xuất thân của họ. Tôi chơi cả với người đồng tính, cả người tật nguyền, tất cả... nếu họ tốt với tôi. Và sự thực nhiều người tốt lắm. Còn chân dài ư? Để nhớ thử, à, có mỗi cái cô Hoài thôi, khi ấy cô ta là người yêu của ca sĩ Tuấn Hưng, chúng tôi hay đi chơi cùng cả nhóm.

Ngày tôi thường xuyên đi hát tại New Century không dễ như mọi người nghĩ. Mỗi ngày đi hát đều phải làm đơn xin khoa cho phép ra khỏi trường Cao đẳng Nghệ thuật Quân đội. Sau 10 giờ đêm là phải hộc tốc về trước khi trường đóng cửa. Làm gì dễ dàng để đi được với chân dài đâu.

- Thế tin đồn về việc anh sắp theo chân Lam Trường, Quang Dũng lấy một cô Việt kiều thì sao?

- Chuyện riêng tư thì tôi không đề cập nhiều. Tôi chưa có ý định lập gia đình vì chưa yêu ai một cách sâu sắc cả. Và tôi cũng không muốn bàn chuyện người khác đâu. Nhưng tôi không có ý định lấy một ai đó vì muốn được qua Mỹ sống.

- Và tin đồn về mối quan hệ "đặc biệt và bí ẩn" với đại gia tơ lụa nào đó có tên là Khải Silk thì thế nào?

- Có lẽ ít ai biết anh Khải là một sinh viên trường nhạc mười mấy năm trước khi trở thành một doanh nhân thành đạt. Anh ấy là bạn của thầy giáo tôi và trong một lần tình cờ gặp tôi hát ở kho những bản nhạc jazz, anh ấy rất thích. Rồi anh em thành bạn của nhau. Khi đi thi Sao Mai Điểm hẹn, anh ấy có ra điều kiện, nếu mà đoạt giải thì anh ấy sẽ tổ chức cho tôi hai đêm nhạc riêng. Và sau đó thì tôi có nhận được điều ấy, hai show ở phòng trà thôi.

Anh em chơi với nhau, tôi nhận được ở anh ấy rất nhiều, đó là tình cảm quý mến, sự tôn trọng và kinh nghiệm sống. Còn quan hệ đại gia và ca sĩ có lẽ... không hợp. Bởi vì không có đại gia tôi vẫn có biệt thự rồi, có xe hơi chạy và tôi vẫn ra album đều đặn, show vẫn diễn đều.

- Giàu và nổi tiếng, mọi thứ đã đến, thật nhanh chóng! Vậy anh dự tính thế nào để mỗi ngày trôi qua đều là một đoạn trên con đường âm nhạc?

- Tôi đã lên kênh MTV Thái Lan rồi, thật tiếc là cái kênh đó bị giải thể, nếu không thì có thể sẽ còn nhiều cơ hội hơn. Tuy nhiên, ê kíp thực hiện show đó vẫn sẵn sàng giúp đỡ mỗi khi tôi nhờ họ. Còn lại bây giờ tôi đang tập viết nhạc, chuẩn bị ra album mới rồi chuẩn bị một minishow thôi. Tôi vẫn chưa đủ lực để làm một liveshow.

(Theo An Ninh Thế Giới)

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật