Quân “mồ côi vợ” khi bé gái đầu lòng mới tròn 2 tuổi. Tưởng rằng ông bố trẻ sẽ lấy vợ sau vài năm, ai dè con bé lên 10 mà bố nó vẫn chưa có dấu hiệu đi bước nữa. Mặc cho mọi người xúm vào khuyên can, anh vẫn cứ thản nhiên như không có gì xảy ra.
Tuy bề ngoài bình thản vậy, nhưng thực chất Quân cũng không sắt đá gì. Có làm bố đơn thân mới thấy nỗi nhọc nhằn của cảnh gà trống nuôi con. Mỗi lần con bé ốm, Quân thức đêm trông con đến nỗi sáng hôm sau đi làm bị các cô đồng nghiệp trêu là người rừng. Ninh cháo cho con, kiên nhẫn xúc từng thìa, ngồi cạnh kể chuyện vui cho con theo đúng tinh thần của sách tâm lý dậy rằng: Không nên coi con mình đang ốm, phải làm cho nó cảm thấy vui, phấn chấn sẽ mau khỏe hơn. Tất cả Quân không nề hà gì. Nhưng xót lòng làm sao khi sáng sáng giật mình thức dậy, con bé lại òa khóc nức nở. Nó kêu nhớ mẹ. Kỳ lạ thật, con bé mất mẹ từ khi mới lẫm chẫm biết đi vậy mà cứ mỗi lần ốm, nó lại gào lên là nhớ mẹ. Có lẽ nó chạnh lòng khi nhìn thấy bạn bè có mẹ ôm ấp hàng ngày. Nhiều lúc Quân cũng muốn tìm cho nó một người mẹ nhưng lại chùn bước, vì cứ ám ảnh cảnh mẹ ghẻ con chồng.
Khi con gái chuẩn bị bước vào tuổi dậy thì, Quân chu đáo mua cho nó khá nhiều sách tâm sinּh lּý lứa tuổi. Nó xem rất chăm chú. Nhưng một buổi sáng, Quân bắt gặp nó khóc thầm. không dám hỏi ngay, chờ con qua cơn nức nở, Quân mới biết hóa ra là hôm ấy nó thấy "tháng” lần đầu và rất hoảng hốt vì những kiến thức sách vở không đủ để nó biết cách ứng xử ngay lập tức với "tình huống” mới này. Lòng đầy bất an, đến cơ quan Quân kể chuyện này với chị trưởng phòng. Thật may, người đàn bà tốt tính ấy đã giúp con gái Quân trong chuyện này. Nó tự tin hơn và vui vẻ với những đổi thay dần dần sau đó của cơ thể. Quân cũng thở phào.
Con đã lớn nhưng hàng ngày, Quân vẫn có thói quen rón rén vào phòng con khi nghĩ rằng nó đã ngủ say. Có lúc để đắp lại cho con cái chăn. Có lúc chỉ đơn giản là để ngắm gương mặt xinh xắn đang chìm trong giấc ngủ ngoan như nàng bạch tuyết ngủ trong rừng vậy- Quân âu yếm nghĩ trong niềm tự hào lâng lâng. Một lần, do ngủ quên rơi cả ipad. Quân nhặt lên cho con gái, tình cờ thấy nó chưa thoát face book. Không nén nổi tò mò, Quân vào phần "tin nhắn” thì tá hỏa khi biết rằng con gái đang yêu một cậu trai trên nó 1 lớp. Bọn nó gọi nhau là vợ chồng với những lời hết sức tình tứ. Hoa cả mắt, Quân tiếp tục vào đọc các nhắn tin của con gái với các bạn bè khác thì mới hay, con mình và khá nhiều bạn gái cùng lớp đã thành đàn bà từ lâu. Trời ơi, nó còn chưa tròn 16 tuổi. Quân thực sự rụng rời trước sự thật này. Bấy lâu, Quân nghĩ mình hiểu con. Nó cũng chịu khó tâm sự nhiều chuyện với bố. Đâu ngờ ẩn đằng sau khuôn mặt búp bê mà Quân ngỡ là còn chưa qua tuổi ngây thơ bao lâu, là một gương mặt khác. Vẫn biết, thế hệ bây giờ tiếp thu các kiến thức giới tính sớm và nhiều hơn thời trước, ăn uống lại đủ chất nên cơ thể phát triển sớm, đi kèm theo đó là những đòi hỏi bản năng của một cơ thể đang lớn... nhưng Quân vẫn không thể hình dung nổi đứa con gái bé bỏng của mình đã "phát triển” đến mức ấy. Hóa ra, dù có thân bố bao nhiêu, nó cũng không thể tâm sự hết những bí mật. Nó đã đem chuyện này hỏi các chị lớn hơn một vài tuổi. Không may, lại là những chị quá ...thoáng nên con bé đến với chuyện ấy thật hồn nhiên, với một tẹo kiến thức lỗ mỗ vừa qua sách vở, vừa qua sự "dạy dỗ” của các chị. Quân ân hận tự trách mình đã không nghĩ ra việc tìm cho nó một người mẹ hay người cô lớn tuổi để sẻ chia những chuyện mà chắc chắn dù có yêu con đến mấy, một người bố cũng không thể can dự vào được.