Sắp đến 30/6 - thời hạn chấm dứt việc thăm dò khai thác “kho báu” núi Tàu (xã Phước Thể, huyện Tuy Phong, Bình Thuận) theo gia hạn lần thứ tư của tỉnh Bình Thuận kể từ năm 1993, ông Trần Văn Tiệp, người theo đuổi việc tìm kiếm kho báu, đã có đơn đề nghị UBND tỉnh xin gia việc khai thác vì có nhiều phát hiện mới về dấu vết các kho báu này. Đơn đề nghị của ông Tiệp đang được UBND xem xét.
Từ năm 1993, ông Tiệp đã bỏ ra hàng nghìn cây vàng thuê đánh chất nổ, đào bới kho báu Núi Tàu nhưng cuộc truy tìm vẫn vô vọng. Theo ông Tiệp, với tấm mật đồ kho báu Núi Tàu (còn gọi là kho báu Yamashita) cho thấy nó chứa 4.000 tấn vàng cùng một số lượng lớn châu báu trị giá khoảng 100 tỷ USD. Đây là tài sản mà tướng Nhật Tomoyuki Yamashita trước khi đầu hàng quân đội Đồng minh trong Thế chiến thứ hai đã vận chuyển từ các nước châu Á mà Nhật chiếm đóng đem về Núi Tàu chôn giấu.
Theo một thành viên Tổ giám sát khai đào tài sản nghi bị chôn giấu ở núi Tàu của UBND tỉnh Bình Thuận, qua báo cáo và giám sát, dự án núi Tàu đã phát hiện bốn khoang rỗng. Bốn khoang này phù hợp với bốn địa điểm báo cáo của tiến sĩ địa chất Vũ Văn Bằng (Công ty Cổ phần Nghiên cứu môi trường Tia Đất, Hà Nội).
Ông cụ gần 100 tuổi Trần Văn Tiệp khoát tay mạnh mẽ, khẳng định, nếu được gia hạn thì chính ông sẽ là người đầu tiên đưa từng thỏi vàng lên để chuyển về Ngân khố Quốc gia. Cầm hai cuốn “Báo cáo kết quả khảo sát, đo đạc tìm kho báu núi Tàu bằng phương pháp địa bức xạ”, ông Tiệp giải thích: "Đây là kết quả sau nhiều năm làm việc của tiến sĩ Bằng. Báo cáo xác định có 5 khu vực với 55 điểm “dị thường” (nghi chứa vàng bạc đá quý hoặc cổ vật) và 27 hài cốt trong đó có đến 15 hài cốt chôn đứng".
Đặc biệt, báo cáo này cũng cho biết đã tìm được cửa vào kho báu. Theo xác định, đường dẫn vào khu thứ năm là một khe nứt tách (khe phá hủy) của triền núi phía đông. Cửa khe - được xem là cửa hầm nằm ở cao trình 11 m, rộng 24 m và chiều cao cửa hầm lên đến 13 m.
Giải thích về việc chưa tìm thấy “kho báu”, tiến sĩ Bằng cho rằng do thời gian qua khoan bằng phương pháp toàn đáy (khoan đập) không mang lại hiệu quả rõ rệt. Vì vậy nên chuyển sang phương pháp khoan xoay có lấy mẫu và đề nghị cho phép được nổ mìn cỡ nhỏ phá đá khơi thông đường vào cửa hầm. “Nếu tỉnh Bình Thuận gia hạn thêm một năm nữa cho hai máy khoan hoạt động liên tục (mất khoảng 230 ngày đêm) thì có thể khai mở tất cả năm vị trí đã xác định. Số lượng vàng bạc hoặc cổ vật mạ vàng không nhiều như dự đoán và có khả năng kho báu đã bị đào bới và lấy đi từ trước”, tiến sĩ Bằng nhận định.
Về “kho báu” Bình Giã, năm 1971, tình cờ ông Tiệp quen trung úy thông ngôn cho quân đội Nhật tại Việt Nam trước 1945 là ông Năm Thuận. Theo ông Thuận, tại Bình Giã, Bà Rịa-Vũng Tàu có một kho báu khá lớn do đại tá Ioshida, thuộc cấp của tướng Yamashita, chỉ huy chôn giấu. Hai năm sau, khi khánh thành ngôi chùa trên núi Lớn ở Vũng Tàu, ông Tiệp thấy khoảng 50 người Nhật, trong đó có một nhà sư tên Ioshida.
Sau khi khánh thành chùa, những người Nhật trên đến một nhà nguyện của Giáo hội Tin Lành ở số 60 Bình Giã, phường 8, TP Vũng Tàu ở gần đó đo đạc, quay phim và ghi chép. Tìm hiểu thêm ông Tiệp biết ngôi nhà nguyện xây vào năm 1971 và khi san ủi mặt bằng đã bật lên một nắp hầm bê tông lớn. Sau đó mục sư cai quản cho lấp lại và xây dựng ngôi nhà nguyện lên trên.
Đặc biệt, trong thời gian bám đuổi kho báu này, ông Tiệp còn được một người giấu tên đưa cho một cuốn kinh thánh mà chỉ cần nhúng nó vào nước thì toàn bộ sơ đồ chỉ những vị trí của kho báu trong khuôn viên nhà nguyện Bình Giã sẽ hiện lên. Vì chưa đủ điều kiện nên ông Tiệp xếp mật đồ vào vali chờ cơ hội.
Tháng 12/1989, ông Tiệp có đơn xin thăm dò, khai thác tài sản nghi chôn giấu dưới nhà nguyện Bình Giã. Sau khi ông Tiệp làm cam kết, Hội thánh Tin Lành không phản đối và tháng 2/1990, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cho phép ông Tiệp khảo sát, tìm kiếm kho báu. Ròng rã gần bốn năm tìm kiếm, “kho báu” Bình Giã vẫn không được khai mở. Do việc truy tìm kho báu ngay trong khuôn viên nhà nguyện gây nhiều phiền phức cho các giáo dân. Năm 1994 UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu đã ra quyết định đình chỉ việc tìm kiếm.
Ngoài hai kho báu vừa nêu, ông Tiệp còn có một thời gian theo đuổi kho báu căn cứ 6 (Hàm Tân, Bình Thuận). Tuy nhiên, do ông không có mật đồ “kho báu” này trong tay nên chủ yếu cả cuộc đời ông gần như dành trọn cho kho báu núi Tàu và Bình Giã.