Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 5 năm nhưng mãi vẫn chẳng có tin vui gì cả. 3 năm đầu chồng tôi đi làm xa nhà thường xuyên, mỗi lần anh về được khoảng nửa tháng thì lại đi biền biệt 5 tháng, suốt ruột quá tôi bắt anh xin về gần nhà làm:
– Xin về gần lương giảm 1 nửa đấy.
– 1 nửa thì 1 nửa, phải xem con cái thế nào chứ cưới 3 năm rồi anh cứ đi biền biệt, mãi chẳng đẻ được người ta bảo em là cá rô đực kia kìa.
– Thiên hạ nói kệ họ, miệng họ gần tai họ phải nghe mình hơi đâu.
– Thiên hạ nào nói, mẹ anh nói chứ ai. Bà đi khắp nơi bảo con dâu là loại không biết đẻ kia kìa…
Tôi bắt chồng về gần bằng được, sau đó thì vợ chồng đi thăm khám. Chồng tôi sức khỏe bình thường còn tôi có chút vấn đề ở vòi trứng, đã chữa trị nhưng không hiểu sao đến giờ vẫn không có bầu.
Mẹ chồng tôi thì ngày nào cũng đay ngh.iến chuyện tôi không biết đẻ và chuyện bắt con trai bà về nhà:
– Nó đang kiếm tiền nuôi cả cái nhà này thì bắt nó về, đúng là cái loại vợ ngu. Giờ chị có làm ra tiền nuôi gia đình này thay nó được không?
– Con…
– Loại đàn bà có mỗi việc đẻ cũng không làm được, trước sau gì nó cũng t.ống c.ổ đi sớm.
Nhưng chỉ có mẹ chồng tôi là nói những lời khó nghe thế chứ bố chồng tôi thoải mái và hiền lắm. Ai cũng bảo ông với bà đối lập tính nết với nhau hoàn toàn. Chồng tôi cũng chưa bao giờ nói anh ấy sẽ đuổi tôi đi cả, lúc nào cũng nói: “Con cái là trời cho, cứ kệ tự nhiên đi”.
Tôi thì lo sợ sẽ có ngày như mẹ chồng nói nên đã quyết định đi tìm hiểu tìm chỗ để vợ chồng thụ t.inh trong ống nghiệm, có đứa con thì hôn nhân mới bền chặt được.
Tôi chưa muốn nói chuyện này ra với bố mẹ chồng ngay mà dự định khi nào chuyển phôi thành công mới công bố. Nhưng hôm đó trong khi đang gọi điện nói chuyện hỏi han tìm nơi thăm khám thì có lẽ bố chồng tôi đã nghe thấy và biết được dự định của tôi.
Lúc sau ông gõ cửa phòng tôi:
– Con định làm thụ t.inh ống nghiệm à?
– Ơ… Dạ… sao bố biết ạ?
– Thì bố vừa nghe con hỏi bạn chỗ đi làm. Bố có chuyện này muốn nói với con… Nhưng con đừng nói cho mẹ biết nhé…
– Chuyện gì thế hả bố?
– Là chuyện… Chuyện bố có một đứa con riêng bên ngoài con à…
– Hả… Bố có con riêng?
Chuyện bố có một đứa con riêng bên ngoài con à… (ảnh minh họa)
– Ừ, con biết mẹ con rồi đấy. Bà ấy ghê gớm quá làm bố ở nhà thấy ngột ngạt nên ra ngoài tìm chỗ vui vẻ. Đứa con là lỡ thôi nhưng mẹ đứa bé không muốn nuôi nó mặc dù bố đã cho tiền cô ta rồi. Giờ mà để cô ta mang con đến đây thì lộ hết mà bố cũng không muốn cô ta đem cho chỗ khác, tội nó. Vậy nên bố mới nghĩ tới con, giờ vợ chồng con đang hi.ếm m.uộn hay là con nuôi thằng bé đi, biết đâu sau khi nuôi thằng bé cái lộc con cái lại tới…
– Con… con xin lỗi chuyện này đột ngột quá, con chưa quyết được. Con phải bàn với chồng con đã ạ.
– Xin con đừng cho nó biết đây là con của bố nhé, bố nhờ cả vào con đấy. Thật xấu hổ với con nhưng bố cũng khổ tâm lắm.
– Vâng con biết rồi ạ, bố yên tâm.
Tôi vẫn chưa trả lời dứt khoát bố chồng là sẽ nuôi hay không. Nhưng nghĩ thằng bé cũng là anh em m.áu .mủ với chồng tôi để nhân tình của bố chồng cho người khác nuôi thì đúng là tội thật.
Tôi định sẽ nói chuyện với chồng xem ý anh ra sao, nhưng nếu anh nói với mẹ chồng thì mọi chuyện vỡ lở hết. Tôi đang rối quá, giúp bố chồng hay là không đây?