Tôi đang rất bế tắc, lại chẳng biết chia sẻ cùng ai. Tôi là Thành, năm nay 32 tuổi. Tôi kết hôn cách đây 4 năm, hiện tại hai vợ chồng có một bé trai được gần 3 tuổi.
Vợ tôi rất tài giỏi. 31 tuổi, cô ấy đã là tiến sĩ kinh tế và có được một công việc với mức lương cao ngất ngưởng. Nhiều đứa bạn cứ gặp tôi là trêu:
“Nhất ông, có vợ kiếm ra lắm tiền. Chả cần làm gì cũng được ở nhà đẹp xe sang”.
Tôi không biết người khác thấy thế nào. Chứ riêng tôi thì chẳng vui vẻ gì. Nếu như những gia đình bình thường khác, tôi kiếm ra được 20 triệu mỗi tháng cũng đủ ăn tiêu. Nhưng bây giờ, số tiền 20 triệu chẳng là gì so với con số cả trăm triệu mà vợ tôi mang về mỗi tháng.
Thật ra tôi rất biết ơn vợ, vì nhờ có cô ấy mà bố mẹ tôi đỡ khổ. Ông bà có căn nhà khang trang rộng rãi. Con tôi bây giờ cũng được đi học trường quốc tế. Mỗi lần thằng bé đi đâu, người ta lại tấm tắc khen thông minh vì nhỏ tí đã bắn tiếng Anh như gió.
Cứ nghĩ là tôi sẽ có được cuộc sống thoải mái, nhưng vợ tôi chỉ biết kiếm tiền mà không biết quan tâm chồng. Cô ấy xem thường chồng, nói đúng hơn thì trong mắt cô ấy, tôi chẳng là cái đinh gì.
Nhà có công to việc lớn, cô ấy thậm thụt với bố mẹ rồi tự quyết. Khi tôi bảo mình cần được nghe và tham gia thì vợ nói móc:
“Anh nghe cũng có giải quyết được gì đâu. Nói với anh chỉ bằng thừa”.
Vợ tôi vẫn luôn như vậy đấy. Cô ấy ỷ mình là thạc sĩ, có bằng cấp đàng hoàng nên xem thường một đứa tốt nghiệp cấp 3 như tôi. Nhưng bản thân tôi thì chưa bao giờ tự ti về bản thân mọi người ạ.
Tôi không đi học đại học nhưng làm việc còn hơi khối người. Vì thế mà bây giờ, người ta mới trả cho tôi 20 triệu một tháng. Mọi người trong công ty cũng không một ai khinh thường tôi, thế mà người gần gũi với tôi nhất lại tỏ ý dè bỉu.
Hôm vừa rồi, tôi biết em gửi về cho bố 200 triệu. Bố em đánh bài bạc từ xưa đến nay, đưa bao tiền cũng hết. Tôi nói rõ với vợ:
“Anh không ghét ông, nhưng em làm thế là tiếp tay để ông đi chơi bài đấy. Ông sẽ không bao giờ dừng lại nếu em cứ bơm tiền, em hiểu không”.
“Hiểu cái gì mà hiểu. Anh không có tư cách nói chuyện với tôi về vấn đề tiền bạc. Muốn nói, mang cái bằng đại học ra đây rồi tính tiếp”.
Đây là lần thứ n vợ nói với tôi như vậy. Cảm thấy bị xúc phạm, tôi bỏ đi. Đến giờ đã là 3 ngày sau khi tôi bỏ đi, vợ vẫn không đoái hoài bảo tôi về nhà.
Thật sự tôi quá chán, chẳng lẽ lại ly hôn để giữ sự tôn nghiêm của mình sao?