Trước kia tôi đã từng kết hôn một lần, vợ cũ của tôi khá xinh đẹp, lúc cưới cô ấy chẳng có nghề nghiệp gì cả mà đang làm trong một hiệu cắt tóc. Gia đình tôi cũng có điều kiện nên tôi nghĩ cưới rồi sẽ mở cho cô ấy một quán cắt tóc là ổn.
Nhưng cưới được 3 năm, khi đó con được 2 tuổi thì vợ tôi bắt đầu sa ngã. Cô ấy cặp cả với khách nam đến quán cắt tóc. Khi phát hiện ra tôi cũng cố nhắm mắt bỏ qua nhưng vợ kiên quyết ly hôn để theo người mới. Cô ấy tranh quyền nuôi con bằng được mặc dù không có thu nhập ổn định. Tháng nào tôi cũng chu cấp mấy triệu đầy đủ, rồi khi nào rảnh qua đưa con đi chơi hoặc về ông bà nội 1, 2 ngày.
Cách đây 2 năm tôi biết vợ lấy chồng khác, khi đó tôi có hỏi để con trai ở với tôi thì cô ấy nằng nặc không cho. Và tôi cũng lấy vợ mới, ít thời gian dành cho con riêng hơn vì vợ tôi rất hay ghen, động tí là lồng lên nên cố né được tí nào hay tí đó.
Thế rồi tuần trước mẹ vợ cũ tôi đột nhiên gọi điện, lúc đầu bà còn ướm hỏi:
“Anh Huy dạo này không về thăm cu Sóc à?”
“Dạ dạo này con bận quá mẹ ạ!”
Xong bà ấy xổ một tràng, trách móc tôi không ngó ngàng gì đến con cái, để cho cháu bị mẹ và , đánh đập. Hôm trước vợ cũ tôi gửi cháu về cho bà vài hôm nên bà mới biết. Nghe mẹ vợ cũ vừa khóc vừa kể mà tôi xót con quá, vội lái xe về quê xem thế nào.
Mấy tháng không gặp mà con trai tôi gầy đi nhiều, khắp người từ lưng xuống chân vẫn còn vết tím giống như là roi quất vậy. Tôi hỏi mãi nó mới nói:
“Dượng Tùng thách mẹ nếu dám đánh con 1 roi thì dượng cho mẹ 100 nghìn, con đau lắm bố ạ.”
Tôi giận tím người, sao lại có thể loại mẹ máu lạnh, độc ác như cô ta chứ. Thảo nào thằng bé đang rất lanh lợi tự nhiên lại lì lợm ít nói, còn tỏ vẻ vợ cả bố nữa. Hôm qua tôi có gọi điện cho vợ hỏi sao lại đánh con, cô ấy thản nhiên bảo:
“Nó hư thì tét cho mấy cái thôi à”
“Em làm ơn thương con với, nó đã thiệt thòi lắm rồi, đừng đối xử với con như thế. Em cần tiền tôi vẫn gửi cho đều đều còn gì.”
Tôi mới nói vậy mà cô ấy hét lên:
“Mặc kệ tôi, con tôi tôi có quyền dạy nó. Anh là cái loại bố khốn nạn, vô trách nhiệm thì đừng có xen vào. Từ giờ đừng có gặp thằng bé nữa.”
Nghe cô ấy nói mà tôi bực mình quá, tiền nuôi con tháng nào tôi cũng gửi, không biết bao nhiêu mới đủ với cô ta. Giờ tôi cũng không thể đón con về sống với mình được vì còn vợ nữa. Thật sự thương con mà chưa biết giải quyết thế nào, đau đầu quá luôn.