Chắp nối những suy tư

Abcviet Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Mùa này thời tiết ở Đức ’đỏng đảnh’ chẳng khác gì em khi còn là cô gái mười bảy. Nắng mưa thất thường, có những ngày nắng ấm lên tới 12 độ, tha hồ thong dong đi dạo nhưng chỉ được vài ngày trời lại trở lạnh và nhiệt độ lại xuống chỉ còn hai độ, cuối tháng ba rồi nhưng vẫn áo mùa đông, khăn len và găng tay ấm.
Chắp nối những suy tư
Ảnh minh họa

Em vẫn chưa hoàn toàn khỏe lại sau trận ốm vừa qua nên càng không thể chủ quan với sức khỏe của mình được nữa. Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi, kỳ thi tốt nghiệp đang chờ đợi em ở phía trước, kết thúc ba năm vừa đi học vừa đi làm và sau đó lại tiếp tục một chặng đường mới. Hôm nay, sếp hỏi em đã có dự định gì sau khi tốt nghiệp chưa? Em cười và trả lời sếp rằng em muốn học tiếp và sếp nói sếp sẽ rất vui nếu như em tiếp tục theo đuổi ngành em đang học bởi ba năm đi làm ở công ty, sếp tin em đã trang bị được cho mình một hành trang vững chắc. Em mỉm cười. Em biết sếp muốn giữ em ở lại công ty, đó là một điều khiến em rất vui nhưng em thì không có ý định ở lại vào thời điểm này vì em muốn tiếp tục theo đuổi những ước mơ còn lại của mình.

Con đường học của em còn dài và mênh mông quá! Chẳng phải vì em tham vọng muốn trở thành một người giàu có mà em chỉ nghĩ đơn giản rằng "Hãy sống và khát vọng để thấy đời mênh mông". Em không muốn gắn bó quãng đời còn lại của mình trong một nhiệm sở mà em biết, công việc em làm không hoàn toàn bằng đam mê. Em còn trẻ, còn cơ hội để trải nghiệm, để thử thách mình trước cuộc sống và em sẽ thật ngốc nếu như em không làm điều đó. Có thể trong cuộc đời em đã và sẽ còn phạm phải nhiều sai lầm nữa nhưng em tin "đầu tư thời gian cho sự nghiệp học hành của mình thì không bao giờ là một sai lầm cả".

Thời gian gần đây, em hầu như không chat, cũng không Facebook, đến cả công việc viết báo mà em rất yêu thích, em cũng đã gác lại một bên, đi làm về, em dành thời gian cho việc học, đọc sách, rồi cuối tuần lại vẫn đi làm thêm. Bạn bè lo lắng cho em, họ dặn em hãy biết bảo trọng và đừng có cố gắng quá sức, nếu không em sẽ gục ngã. Nhưng họ đâu có biết rằng công việc là niềm an ủi của em. Em không lao vào công việc để lấp đầy nỗi buồn và khoảng trống bơ vơ vì như thế em sẽ lạ‌m dụn‌g nó và phá hoại sức khỏe của mình. Em biết điểm dừng và em biết mình là ai, mình nên làm gì và mình muốn gì, dù có những ngày em rất buồn và cần lắm một bàn tay dìu em đứng dậy.

Sau tất cả những gì đã xảy ra, em sống lặng lẽ hơn, những sôi nổi yêu thương em cũng đã bắt đầu giấu kín và giữ cho riêng mình. Đôi khi em cứ mãi đi tìm sự công bằng của cuộc sống và tự hỏi tại sao lúc nào em cũng sống tử tế, cũng yêu thương và trân trọng mọi người, vậy mà... Nhưng giả sử nếu như bây giờ có cỗ máy thời gian cho em quay trở lại, thì em cũng sẽ không thay đổi bất cứ điều gì nữa hết, bởi em nghĩ rằng em của ngày hôm nay là tất cả sự kết tinh của những lỗi lầm, nuối tiếc. Em sẽ không thể tự tin, không thể mạnh mẽ được nếu như em không bao giờ biết thất bại, biết nước mắt và biết những nỗi đau là gì. Người ta có thể không chấp nhận em, không yêu quý em nhưng em sẽ luôn chấp nhận chính mình và yêu chính bản thân mình. Đó không phải là chân lý cuộc sống, đó là bài học mà không bao giờ em cho phép mình được quên.

Bạn bè nhiều người thắc mắc và nhắn tin hỏi sao lâu lắm rồi không thấy em làm thơ nữa? Thực sự thì em cũng không biết phải giải thích điều này như thế nào bởi đôi khi nó có quá nhiều lý do hoặc cũng chẳng có lý do gì để giải thích, chỉ đơn giản là không còn cảm xúc nữa mà thôi. Bài thơ cuối cùng em viết vào những ngày giữa tháng 10 hình như có đoạn:

"Lâu lắm rồi em chẳng dám làm thơ
Sợ nước mắt rơi
Sợ bờ môi mặn đắng
Sợ sẽ chẳng còn những ngày bình lặng
Sợ bão lòng sẽ lại hóa cuồng phong"

Có một thời, em đã "vịn" vào thơ để đứng dậy và rồi sau đó mượn thơ để ghi lại tình yêu của một thời tuổi trẻ, đó là những tháng ngày bình yên, đã có một thời tưởng rằng sẽ không bao giờ mình có thể "không làm thơ". Vậy mà bây giờ em không dám đối diện với những gì mình từng viết, thậm chí cũng chẳng còn đọc lại những lời yêu thương trực trào mà hơn một năm về trước em đã viết bằng tất cả những đam mê.

Những ngày cuối tháng 3…

Em nghĩ về anh - Người mà em đã yêu bằng tất cả nhiệt huyết và trái tim, bằng tất cả những đam mê và cuồng nhiệt của một thời tuổi trẻ. Trong tình yêu, không có điều gì gọi là chân lý, em từng nghĩ rằng mình đã yêu hết lòng, yêu mãnh liệt, yêu say mê và đầy hy sinh, thế nên bây giờ dù chẳng thể cùng nhau bước chung trên một con đường, em vẫn giữ gìn và trân trọng những ngày hạnh phúc đã qua. Bây giờ em đã không còn khóc nữa, giọt nước mắt em đã lau khô và đã lại mỉm cười. Em lặng lẽ ra đi khỏi cuộc đời anh và chọn cho mình sự im lặng. Em im lặng không có nghĩa là em ngừng yêu thương mà là để giữ lại những khoảnh khắc đẹp nhất cho một tình yêu đã mãi mãi qua đi.

Em nghĩ về mẹ, mỗi lần đạp xe đi làm em cứ "tua đi tua lại" bài hát Mẹ yêu của Phương Uyên: "Mẹ có biết con yêu mẹ nhiều, dù câm nín nhưng con thật lòng muốn nói". 10 năm em xa quê hương, mẹ không ở bên em để trực tiếp chứng kiến sự trưởng thành của em, không thể lau nước mắt cho em mỗi khi em vấp ngã và cũng không thể cùng cười với em khi em hạnh phúc nhưng em biết, tận sâu thẳm tâm hồn, mẹ luôn buồn vui với những cảm xúc ở trong em. Em muốn xin lỗi vì đã đi xa, để lại mẹ ở nhà với những buồn vui thương nhớ. Em muốn cảm ơn mẹ đã luôn ủng hộ em, đã đồng ý để em tới một phương trời mới với tuổi đời còn quá trẻ để em hiểu được rằng vũ trụ này mênh mông đến thế nào và em vẫn còn bé nhỏ ra sao dù có lúc em vẫn làm mẹ buồn nhiều.

Em nghĩ về em trai em và câu nói lúc ban chiều khi hai chị em nói chuyện. Em muốn được ở bên cạnh chị và bố mẹ lúc này, em thèm cảm giác này lâu lắm rồi. Ngày mai khi mẹ ra Hà Nội, em sẽ đưa mẹ đi chơi, đi ăn, đi dạo ở Hà Nội – những điều mà trước kia em đã không làm bởi lúc nào em cũng quá bận với công việc của mình, của công ty. Bỗng dưng em thấy có một cái gì đó cay cay nơi sống mũi… Những suy nghĩ đó không dưng bỗng khiến cho những giọt nước mắt nóng hổi lăn vội vàng trên má, em lấy tay xoa đi và khẽ mỉm cười. Đã có nỗi đau nào khiến em gục ngã đâu.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật