Rớt nước mắt với cô bé có trái tim bên phải ước mơ được đi học!

Summer Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Sinh ra với trái tim nằm bên phải, lại bị hẹp van tim nên sau một tháng chào đời, bé Huỳnh Nguyễn Nguyên Thảo sức khỏe rất yếu, nhiều lần tưởng không cứu sống được. Nhưng được một người phụ nữ nhận về nuôi, đến giờ em sắp bước sang tuổi thứ 6 và đang nuôi ước mơ đi học.
Rớt nước mắt với cô bé có trái tim bên phải ước mơ được đi học!
ảnh minh họa

                Xem Video: Ước mơ đi học của cô bé H'Mông
               

Chỉ khỏe mạnh khi ở với mẹ nuôi

Mang trái tim bên phải đã là một câu chuyện khiến nhiều người tò mò, thế nhưng câu chuyện cứu sống được cô bé này còn có nhiều tình tiết kỳ diệu khác.

Ước mơ đến trường của cô bé có trái tim bên phải

Chị Nguyễn Thanh Thủy (mẹ đẻ của Nguyên Thảo) nghẹn ngào kể: “Từ lúc mới sinh ra, bác sĩ đã bảo bé khác những đứa trẻ bình thường khác vì bé có trái tim bên phải. Nhưng bác sĩ bảo điều này không ảnh hưởng gì đến sức khỏe và cuộc sống sau này của bé, nhưng được 1 tháng thì bé phát bệnh, thở rất thoi thóp và người bé như con khỉ, tay chân rút lại và cứ cà giựt cà giựt. Nói chung con khỉ như thế nào là lúc ấy bé như thế đó. Làm mẹ nhìn thấy con như vậy tôi đứt từng đoạn ruột. Đưa đi bệnh viện thì bác sĩ bảo bé bị hẹp van tim, và có đờm trong cổ. Nhưng đờm rất nhiều và như keo nên phải đặt ống để hút ra…”.

Dù sức khỏe rất yếu, nhưng Thảo rất nhanh nhẹn và là niềm an ủi tuổi già của vợ chồng cô Hồng 

Kể đến đây, giọng chị Thủy nghẹn lại. Rồi chị thở dài kể tiếp: “Bé còn nhỏ quá, mới mấy tháng tuổi mà ở bệnh viện suốt. Rồi sức khỏe càng yếu, nhiều lúc tưởng chừng như không cứu được con mình. Đêm nào tôi cũng khóc ròng vì xót con, cứ sợ sẽ mất con. Rồi người ta chỉ tôi mang bé đến cô sáu Hồng, vì cô này đã từng cưu mang rất nhiều đứa trẻ “khó nuôi”, bệnh tật. Từ đó bé ở với cô sáu Hồng đến ngày hôm nay”.

Cô sáu Hồng mà chị Thủy nhắc đến là cô Hồ Thị Hồng (67 tuổi), cô không có con, sống cùng chồng trong căn nhà nằm sau ở con hẻm nhỏ tại xã Long Thới, huyện Nhà Bè. Dù cuộc sống của hai vợ chồng già rất khó khăn, nhưng từ trước giờ đã nhận nuôi và cưu mang nhiều đứa trẻ “khó nuôi”, bệnh tật.

Để nuôi được bé Thảo lớn đến ngày hôm nay là hành trình gian nan của vợ chồng cô Hồng

“Mình nuôi tụi nó qua cái đốt khó nuôi đó, hay hết bệnh tật thì đưa về lại với ba mẹ ruột của tụi nó, chứ vợ chồng già như cô thì lấy gì nuôi khi tụi nó lớn lên. Nhưng bé Thảo là trường hợp đặc biệt và chắc chắn cô sẽ nuôi bé đến khi nào cô nhắm mắt xuôi tay thì thôi. Vì bé không ở với mẹ đẻ được, ở với mình thì chơi nhảy vậy chứ về với mẹ Thủy của bé là bé lại đau, lạ thế á. Mà lần nào về bé cũng không ở quá 1 buổi, sáng đến trưa là lại đòi về với mẹ Hồng”, cô Hồng kể.

Gian nan chặng đường nuôi dưỡng

Nhớ lại những ngày đầu mới nhận bé về nuôi, cô Hồng không khỏi xót xa: “Lúc đó bé mới 6 tháng tuổi, người nhỏ thó, tay chân cứ co lại, rồi nhiều lúc hình hài nhìn như con mèo con. Mà lúc đó cô bị gãy chân và đang bó bột, không đi lại được, nên để bé vào chiếc võng và ngồi bên ru cả ngày vậy đó”.

Vì c‌ơ th‌ể rất yếu ớt nên quá trình nuôi dưỡng bé Thảo là cả một chặng đường đầy gian nan của cô sáu Hồng. Cô kể: “Vì vết mổ để đặt ống hút đờm còn chưa lành nên bé cứ ăn vào là sặt, hai tháng trường chỉ toàn cho ăn cháo gói. Vì lúc đó cũng chưa đi lại được nên cô để nồi cơm điện bên cạnh cái võng, vừa ru bé, vừa nấu cháo gói cho bé ăn”.

chỉ cần vận động mạnh là bé mệt, người tái xanh và chân tay lạnh ngắt

Cô Hồng cho biết khi bé được hơn 1 tuổi thì bắt đầu đỡ hơn, nhưng vẫn khó nuôi, khó ăn như vậy và cứ trái gió trở trời là lại đau. “Mà bé bệnh đâu giống những đứa trẻ bình thường khác, mỗi lần ho ngồi nhìn bé thở mà muốn mệt theo bé luôn. Và cứ mỗi lần đau là phải đưa đi bệnh viện liền chứ không để ở nhà được, chậm một chút là rất sợ bé không cứu được. Nói thẳng ra là cô nuôi bé trong hồi hộp, cứ hồi hộp từng giờ từng phút, mỗi lần nó đau là cô khóc, cứ sợ bé không qua được”, cô sáu Hồng trải lòng.

Mỗi ngày chồng cô Hồng phải đi đốn lá từ 4 giờ sáng để kiếm tiền lo cơm nước hằng ngày của gia đình

Rồi cô nói: “Giờ nhìn bé lớn vậy rồi đó, nhưng cũng chưa chắc chắn được gì cả, vì sức khỏe bé rất yếu. Chỉ cần chơi nhiều, hay vận động mạnh là tim đập mạnh, người tái nhợt, chân tay thì lạnh ngắt. Nên cô sợ lắm, 5 năm qua rất vất vả mà giờ cũng vậy, lo lắng từng ngày từng giờ”.

Ước mơ được đi học

Có lẽ vì mang trái tim bên phải khác người nên cô bé Nguyên Thảo có sự nhanh nhẹn hơn lứa tuổi.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật